Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

Anh nhé!. Nắm chặt tay hay hay em.

Những bon chen của cuộc sống thông thường

Nắm chặt tay em, anh nhé!

Sợ một ngày chúng ta mệt mỏi vì yêu.

Vì em sợ những giận hờn. Băn khoăn những nỗi lo không thể gọi thành tên! Nắm chặt tay em. Nắm tay em chặt. Để em cảm nhận rõ hơn về anh. Khi tay em rơi xuống.

Để anh dắt em chạy trên những cánh đồng lộng gió. Nắm tay em chặt. Em giận hờn rút tay về. Anh nhé! Để mình đừng lạc mất nhau. Giữa những rầm rĩ của thường nhật. Anh nhé! Để mình đừng lạc mất nhau. Sợ đôi bàn tay lạc mất nhau…(Ảnh minh họa) Để em có thể bước cùng anh qua mọi nẻo đường.

Nắm tay em chặt. Vì em sợ những giận hờn. Những lo lắng. Để ta không lạc mất nhau giữa đường phố xô bồ. Anh nhé! Để em gục đầu vào vai anh ngủ thật sâu và thật lâu.

Và ta mãi đi chung một con đường… Nắm tay em chặt. Anh nhé!. Sợ những quan tâm là chưa bao giờ đủ. Sợ một ngày chúng ta mỏi mệt vì yêu. Những bon chen của cuộc sống thường ngày. Bàn tay đỡ lấy không phải là tay anh. Vẫn nắm chặt tay em. Sợ đôi bàn tay lạc mất nhau… Vì em sợ. Giữa những dối lừa của cuộc sống bon chen này.

Dẫu cho có giây phút nào đó. Sợ những quan hoài là chưa bao giờ đủ. Nắm chặt tay em.

Dù có một ngày em thấy sợ nỗi bất an của một đứa con gái thì… Anh hứa. Anh nhé! Để em thuộc từng vết chai trong lòng bàn tay anh. Để em biết tình anh sâu lắng và mạnh mẽ sẽ giúp em vượt qua những nỗi sợ hãi.

Để khi nhắm mắt nhắm mũi thì trong giấc mơ em vẫn có thể nhìn thấy anh… Dẫu cho có bất cứ điều gì xảy ra. Để em cảm thấy bình yên vì đã tìm được một bến đỗ cho riêng mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét